Luận về phong thái thế gian, Tuyệt Trần đạo quân độc chiếm bảy phần, ba phần còn lại thế nhân chia đều. So với sư tôn, Hoàn Thiên đạo quân dù tài đức đều kém xa. Nhưng Lục Tục không thể trả lời như vậy, cậu đâu phải một kẻ ngốc nghếch.
Vì thế, cậu cung kính nói: "Phong chủ và sư tôn của tôi chẳng phân biệt sàn sàn như nhau, mỗi người mỗi vẻ."
Lục Tục cảm thấy câu trả lời chuẩn mực này của mình đã gần như hoàn hảo, ai ngờ đối phương vẫn không chấp nhận lời khen ngợi này, chỉ ngẩng cao chiếc cằm quý phái, kiêu ngạo cười lạnh. Giữa hai người là một khoảng lặng. Sự yên tĩnh lan tràn trên con đường núi lát đá xanh rộng lớn, những phiến đá dày nặng bóng loáng phản chiếu hai bóng người, như một hồng câu khó thể vượt qua.
"Lục Tục," sau một lúc lâu, Liễu Trường Ký trầm thấp nói, "Ở lại Hoàn Thiên Phong đi. Dù ngươi muốn gì, bổn tọa đều có thể cấp... Ta sẽ đối đãi ngươi tốt hơn Văn Phong."
Sao lại liên quan đến chuyện này chứ? Hoàn Thiên đạo quân tốt vậy sao? Đồ đệ nhà người khác thơm hơn sao?
"Đa tạ phong chủ hảo ý, nhưng tôi đã nói từ trước, sư tôn của tôi chỉ có Tuyệt Trần đạo quân..."
"Nếu ngươi muốn học, ta sẽ dạy ngươi kiếm thuật thật tốt." Liễu Trường Ký lại lần nữa phớt lờ lời cậu nói. "Nếu ngươi không muốn, ta cũng sẽ không ép buộc ngươi luyện kiếm. Ngươi có thể tùy tâm tùy tính, muốn thế nào thì thế đó, ta sẽ che chở ngươi, không cho bất luận kẻ nào làm ngươi tổn thương dù chỉ một chút."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT