Đúng lúc này, xe của Phó Tấn Hằng như gió lướt lao vào biệt thự, bụi đất cuốn lên mịt mù.
Hắn đẩy cửa xe bước xuống, trên người là bộ âu phục đen cắt may chỉnh tề, tôn lên vóc dáng cao lớn và vững chãi. Chỉ có điều, cà vạt hơi lộn xộn, thần sắc phảng phất chút mỏi mệt.
Quản gia thấy hắn tới, liền vội vàng nói: “Thiếu gia, phu nhân họ vừa mới đi thôi, bây giờ ngài đuổi theo vẫn còn kịp.”
Phó Tấn Hằng khẽ cười khẩy: “Ai nói bây giờ tôi phải đi? Cả ngày mệt mỏi, chẳng lẽ đến cả thời gian thở cũng không có?”
Hắn hơi nheo mắt lại, trong đáy mắt ánh lên vẻ bực bội, dường như không hài lòng với sự hối thúc của quản gia.
Quản gia thoáng sững người, lộ ra vẻ lúng túng, vội cúi đầu khẽ nói: “Dạ, thiếu gia, là tôi suy nghĩ không chu toàn.”
Phó Tấn Hằng bước vào đại sảnh, tiện tay ném cặp tài liệu lên sofa, rồi tháo cà vạt ra, xoa xoa cổ, cả người dựa vào ghế salon như muốn xả hết mệt mỏi, đưa tay day nhẹ thái dương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play