Một năm lại một năm, ngày mưa, mưa bụi li ti dệt thành một màn sương mờ, bao phủ toàn bộ thành phố.
Từng giọt mưa rơi xuống nền đất phủ đầy rêu xanh, bắn lên những bọt nước nhỏ bé. Những bọt nước ấy thoáng qua rồi lại lan ra thành từng vệt nước nhạt nhòa trên mặt đất.
Một chiếc ô đen xuất hiện phía trên bia mộ, che đi những hạt mưa lất phất. Dưới chiếc ô là Tô Điệp.
Bên cạnh cô còn có Tô Dao cùng cha mẹ Giang Thời Trà. Thoáng cái đã nhiều năm trôi qua, tóc cha Giang đã điểm bạc, lưng cũng hơi còng, thời gian đã khắc sâu những vết hằn trên khuôn mặt ông.
Ở vị trí cao nhất giữa bia mộ, một bức ảnh đẹp không giống người thật lặng lẽ gắn vào đó.
Cha Giang từ từ ngồi xổm xuống, bàn tay thô ráp nhẹ nhàng vuốt ve bức ảnh Giang Thời Trà trên bia mộ, giọng run rẩy: “Con gái, ba đến thăm con đây.”
Mẹ Giang đứng một bên, nước mắt không tiếng động chảy dài. Bà nắm chặt chiếc khăn tay trong tay, dường như muốn dùng nó để kiềm chế nỗi đau xé lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT