Hai ngày sau, việc Hoàng thượng hạ lệnh cho binh khí phường chế tạo xe lăn mới cho Huệ vương gia đã nhanh chóng lan truyền khắp hậu cung và các phủ quan lại trong triều.
Hiền phi nói với Khang vương đến thỉnh an:
“Trước kia Huệ vương đóng cửa không ra, con là đại ca, cũng không tiện quấy rầy. Nay đệ ấy dần dần cởi mở hơn, nếu rảnh rỗi thì con nên đến phủ Huệ vương cùng chơi cờ, bàn chuyện công vụ với đệ ấy một chút. Không cần quá thường xuyên, mỗi tháng đi một lần là được, coi như tròn đạo huynh đệ. Nhiều quá lại thành khách sáo.”
Khang vương đáp:
“Con thì dễ rồi, chỉ sợ nhị đệ không muốn gặp con.”
Từ nhỏ Nhị đệ đã là mọt sách, chỉ đến lớp học, dự yến tiệc trong cung, hoặc khi phụ hoàng triệu kiến mới thấy bóng dáng. Dù là ruột thịt nhưng Khang vương lại cảm thấy mình và Nhị đệ chẳng thân thiết chút nào. Nếu không phải tự mình chủ động bắt chuyện, có khi cả đời Nhị đệ cũng chẳng nói với huynh trưởng được vài câu.
Nếu Nhị đệ ghét bỏ hắn thì hắn còn có thể làm như không có người đệ đệ này, đằng này đệ ấy lại chẳng hề oán hận gì, chỉ là bản tính cô độc, quen sống tách biệt. Bởi vậy, mỗi lần phụ hoàng khen ngợi Nhị đệ, Khang vương cũng không hề ghen tị. Đến khi đệ ấy bị tàn phế, Khang vương lại càng thương xót, giúp đệ đẩy xe lăn không hẳn chỉ là để lấy lòng phụ hoàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT