Ngủ một giấc ngon lành trong vòng tay nhau, sáng sớm hôm sau Huệ Vương gia lại ra tiền viện.
Hắn dậy quá sớm, Diêu Hoàng còn quấn chăn ngủ thêm nửa canh giờ mới chịu bò dậy.
A Cát bưng chậu nước vào, liếc liếc gò má ửng hồng của vương phi đang ngồi bên giường, hừ một tiếng:
“Hôm qua phu nhân chạy nhanh thật đấy, nếu không phải lúc người đóng cửa còn cười, muội đã tưởng người thấy cái gì dơ bẩn rồi bỏ muội lại chạy trốn một mình rồi cơ.”
Diêu Hoàng: “… Ta chạy trông giống chạy trốn lắm à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play