Đừng thấy mỗi lần được Huệ Vương hôn lên cổ là Diêu Hoàng lại muốn tránh, thực ra nàng cũng rất hưởng thụ. Nếu không phải vậy thì đêm tân hôn sao hai người lại dễ dàng thành chuyện như thế.
Nàng tưởng vương gia cũng sẽ thích như vậy, nào ngờ khi nàng gối đầu lên vai Huệ Vương, chăm chú hôn một hồi lên chiếc cổ thon dài của hắn, người này lại chẳng có chút phản ứng nào, thậm chí hơi thở cũng không rối loạn chút nào, khiến Diêu Hoàng không đoán nổi. Có lẽ cổ của mỗi người cũng khác nhau, giống như nàng rất nhột ở nách, nhưng ca ca nàng lại không hề sợ bị cù.
Lúc nàng trốn tránh, Huệ Vương lại đuổi theo rất hăng, siết chặt vai nàng không cho chạy.
Diêu Hoàng thích chính là kiểu vương gia như vậy, bây giờ người lại như khúc gỗ, nàng liền hết hứng.
Nàng chống người ngồi dậy, nhìn khí sắc của vương gia dưới ánh đèn có phần tươi tỉnh hơn một chút, bèn ngạc nhiên hỏi:
“Vương gia không thấy gì sao?”
Triệu Tuỵ liếc nhìn đôi môi ửng hồng của nàng, nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT