Năm Vĩnh Xương thứ 27, đầu xuân tháng 2.
Buổi trưa nghỉ ngơi một lát, trước khi tiếp tục phê tấu chương buổi chiều, Vĩnh Xương Đế dạo một vòng trong Ngự hoa viên. Thấy hoa mai trong vườn nở đỏ rực như mây, đầu cành liễu cũng đã thấp thoáng sắc xanh non.
Vĩnh Xương Đế bèn sai người dời tấu chương từ ngự thư phòng ra một gian lương đình trong vườn. Sau khi phê được mười mấy bản, lòng bỗng động, lại cho người đi gọi đại nhi tử Khang Vương.
Khang Vương 23 tuổi, đối với phụ hoàng luôn cung kính dè dặt không kém gì bách quan. Sợ phụ hoàng phải chờ lâu, hắn gần như chạy vội từ Hộ Bộ tới Ngự hoa viên. Từ xa thấy bóng phụ hoàng đang ngồi trong đình phê tấu chương, Khang Vương vội lấy khăn tay lau mồ hôi trên trán, hít sâu vài hơi, rồi cúi đầu bước nhanh đến ngoài đình, cung kính nói:
“Nhi thần bái kiến phụ hoàng.”
Vĩnh Xương Đế ừ một tiếng, bảo Khang Vương đến gần, hỏi chuyện công vụ hắn đang phụ trách gần đây, rồi lại nhắc đến cảnh xuân:
“Thời tiết tốt như vậy, có từng nghĩ đến chuyện ra ngoài thành du xuân?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT