Những ngày cuối năm, trừ những lần xuất cung cưỡi ngựa, phần lớn thời gian ban ngày Thái tử đều ở lại lộc viên hoặc hoa viên trong Đông cung.
Diêu Hoàng chưa từng tận mắt thấy dáng vẻ luyện đi của Thái tử, nhưng trong nội thất, số lần hắn đứng dậy ngày một nhiều, Diêu Hoàng biết mấy ngày nay tiến triển của hắn quả là thần tốc.
Ngày 29 tháng Chạp, Hoàng đế Vĩnh Xương lại đến Đông cung một chuyến, đích thân đẩy xe lăn đưa Thái tử đến lộc viên, không để Diêu Hoàng đi theo. Vì thế, nàng cũng không biết phụ tử bọn họ đã trò chuyện những gì. Đến khi Hoàng đế rời đi, nàng muốn dò hỏi Thái tử thì hắn không những không nói mà thần sắc còn lộ ra vài phần phức tạp.
Hôm sau là đêm Trừ tịch.
Yến tiệc đêm Trừ tịch năm nay được Hoàng đế Vĩnh Xương sớm đã đích thân dặn dò là phải tổ chức long trọng. Quan viên từ chính ngũ phẩm trở lên tại kinh thành đều có thể dẫn theo thê thất dự yến, hoàng thân quốc thích, nhà thế tộc công huân tự nhiên cũng trong danh sách mời.
Thậm chí, ngay cả Khánh Quận Vương gia – người đã bị phạt bế môn tư quá suốt ba năm – cũng nhận được khẩu dụ ban tiệc của Hoàng đế Vĩnh Xương.
Khánh Quận Vương mừng đến muốn khóc. Không hẳn vì quá để tâm liệu trong lòng phụ hoàng còn có mình hay không, mà là bởi cuộc sống bị cấm túc thật sự quá đỗi ngột ngạt. Mới hai tháng đầu còn thấy thư thái, nhưng thời gian kéo dài thì chẳng khác gì ngồi tù. Có lúc đứng dưới tường hậu viên, Khánh Quận Vương còn nảy ra cái ý nghĩ hoang đường là trèo tường trốn ra ngoài chơi một chuyến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play