Sau cuộc săn là yến tiệc ban thưởng, yến được thiết trong hành cung. Xe ngựa của hoàng đế, hoàng hậu, các phi tần, thân vương và vương phi, công chúa đi trước, còn các võ quan tham gia thi đấu cùng văn thần đi xem thì cưỡi ngựa theo sau.
Huệ vương gia đã sớm ngồi vào xe lăn, lúc hồi cung cùng vương phi lên xe ngựa chung.
Cửa xe vừa khép lại, Diêu Hoàng không còn giữ nổi bình tĩnh, vừa giúp Huệ vương gia cố định xe lăn vừa hạ giọng hỏi:
“Phụ hoàng là có ý gì vậy chứ? Sao tự nhiên lại muốn gả nhị tiểu thư phủ Trấn Quốc công cho ca ca thiếp?”
Việc gả Lý Phù Nguy cho ca ca nàng, chẳng khác nào chuyện gả nàng cho Huệ vương gia, đều là cố ép hai người vốn chẳng có mối liên hệ gì thành một đôi.
Huệ vương gia vì tàn chân nên các tiểu thư thế gia không muốn lấy, mà hắn lại không muốn ép duyên người khác, cuối cùng mới chọn nàng – kẻ tự nguyện chủ động liếc mắt đưa tình. Nhưng Lý Phù Nguy là thiên kim của phủ Trấn Quốc công, gần như có thể tùy ý chọn một nhân tài văn võ kiêm toàn, gia thế, diện mạo tương xứng trong đám con cháu quyền quý khắp kinh thành. Vậy mà Vĩnh Xương Đế lại ép nàng gả cho ca ca mình, ca ca thì đúng là nhặt được báu vật rồi, nhưng Lý Phù Nguy liệu có cam tâm?
Chưa nói, từ lời Nhị công chúa và Vĩnh Xương Đế có thể suy ra một chuyện – con hồ ly đỏ vốn là mặc định để Khang vương bắn, mà ca ca nàng là người mới tham gia lần đầu, không biết quy củ, cứ thế ngốc nghếch cướp đi hào quang của Khang vương, vốn đã dễ đắc tội Khang vương và Hiền phi. Thế mà hoàng thượng lại còn đem thê muội của Khang vương gả cho ca ca nàng?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play