Vì buổi tối còn phải vào cung dự yến, nên sau bữa trưa, Diêu Hoàng đã bảo nhà bếp chuyển tấm thớt làm sủi cảo, bột đã nhồi sẵn, nhân rau thịt… hết thảy dọn cả vào chính phòng ngoài sân sau.
Những nơi xa thì Diêu Hoàng không rõ, nhưng ở vùng Kinh thành này, sáng mùng 1 đầu năm ai nấy đều ăn sủi cảo, mang ý nghĩa “canh giao tử”, tiễn năm cũ đón năm mới. Sủi cảo lại được nặn thành từng cái giống thỏi vàng nhỏ, cầu lấy điềm lành chiêu tài tiến bảo. Mùa đông sáng sớm lạnh lẽo khó dậy, dân gian thường sẽ gói sủi cảo vào đêm Trừ Tịch, giữa tiếng pháo nổ đì đùng khắp phố. Trời lạnh nên cũng không sợ hư.
Diêu gia năm nào cũng tự tay làm sủi cảo: Diêu Chấn Hổ cầm dao băm nhân, La Kim Hoa nhào bột cán vỏ, Diêu Lân và Diêu Hoàng — hai huynh muội giúp một lúc rồi lại chạy ra phố xem người ta đốt pháo…
Nay Diêu Hoàng đã rời xa phụ thân phụ mẫu, gả phu quân, có mái ấm nhỏ của riêng mình, thì tập tục ngày Đại Niên của nhà nhỏ này cũng do nàng cùng Huệ Vương gia tiếp nối.
Nhân bánh đã được nhà bếp chuẩn bị xong, bột cũng đã nhào kỹ, nên chỉ một mình Diêu Hoàng cũng có thể ung dung làm hết việc cán vỏ, gói bánh. Huệ Vương gia chỉ cần ngồi bên cạnh vẽ tranh là được. Mỗi nhà đều có hương vị Đại Niên riêng, Diêu Hoàng nghĩ, nếu năm nào Vương gia cũng vẽ một bức “tranh Đại niên” thì đó sẽ là nét đặc trưng riêng của mái nhà nhỏ này.
Triệu Tuỵ ngồi trước giá vẽ, nhìn vương phi đã bắt đầu bận rộn, hồi lâu vẫn chưa hạ bút.
Diêu Hoàng liếc mắt nhìn hắn:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play