"Vì sao ngươi muốn mở chợ biên giới?" Ngu Toàn Cơ hỏi.
Tiêu Cửu Linh chớp mắt, nàng luôn cảm thấy trong lời hỏi của sư phụ có hàm ý khác.
Nhưng mà việc này của nàng vốn không có tư tâm nên cũng không sợ người hỏi.
Nàng hơi trầm ngâm một chút mới chậm rãi nói: “Sư phụ, lần này con vào phiên địa tuy không đi quá sâu, nhưng cũng đại khái hiểu được tình hình bộ lạc phiên địa.”
“Thực ra đối với người phiên tộc mà nói thì đời đời kiếp kiếp họ đều sinh sống ở phiên địa, nơi đó có thần linh của họ, có đồng cỏ của họ, có tất cả những gì quen thuộc của họ, huyết mạch của họ khiến họ không thể rời khỏi phiên địa đương nhiên cũng sẽ không muốn cướp đoạt đất đai của Trung Nguyên, ít nhất là trước khi họ thống nhất thì không thể thực sự xâm phạm lãnh thổ Đại Càn chúng ta được.”
“Lần này họ bị cuốn vào chẳng qua là vì bị Võ Cương mê hoặc, Võ Cương muốn Thục địa chiếm làm của riêng mà họ muốn lương thực và vật tư để qua mùa đông, chỉ cần họ có đủ thức ăn và quần áo để qua mùa đông, bảo vệ tộc nhân của họ không chết đói, chết rét trong mùa đông thì họ mới không quan tâm Thục địa rốt cuộc nằm trong tay ai.”
“Cho nên đệ tử đã nói với họ một đạo lý.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT