Đương nhiên Nhân Nhân cũng rất thân thiết với bà ngoại, còn Tề Tề thì ai đến cũng được chỉ cần không gây cản trở cho cậu bé đi xung quanh thì đều không có vấn đề gì.
Chỉ chớp mắt, mấy ngày trôi qua, cuối cùng Quý Kiến Quân cũng học xong được cách làm trứng muối của mẹ vợ. Anh cầm theo một ít trứng muối, chờ đến khi đi đến thành phố đại học sẽ xem thử giá thị trường bên đó thế nào.
Trứng muối mất khoảng hai mươi ngày, nếu muốn sớm hơn cũng không sao, nhưng trong thời gian này mình phải nắm chắc, thì độ mặn trong trứng cũng không chênh lệch quá nhiều.
Lúc mẹ Tô trở về nhà, Quý Kiến Quân cũng lấy xe đưa bà trở về, bởi vì trứng muối do mẹ Tô chỉ nên anh cũng không để bà uổng phí công sức, anh bắt hai con gà trống ở núi bên cạnh, để cho mẹ vợ tẩm bổ cơ thể, còn có bánh hồng cũng đem theo một ít để bà đem về cho cháu nội ăn.
Về phần tiền, tạm thời bây giờ không có, bởi vì trong túi anh hiện tại không còn tiền, nhưng mà lần trước lúc mẹ Tô đi xem vườn trái cây, anh cũng đã đưa cho bà một trăm đồng, nên giờ anh cũng chẳng còn lại bao nhiêu.
Một đám phụ nữ lớn tuổi ở trong thôn họ Tô lại rất ghen tị với bà, nói bà: "Mỗi lần thấy bà trở về, đều mang theo không ít món đồ này nọ."
"Tôi cũng đã nói với Kiến Quân là không cần, nhưng nó vẫn cứ nhất quyết bắt tôi nhận, nói tôi dạo này gầy đi nhiều nên mới muốn tôi tẩm bổ cho tốt. Mà mọi người nói xem tôi gầy chỗ nào, tôi còn thấy mình mập lên." Mẹ Tô nói lời này với mấy bà bạn thân trong xóm, nhưng trong tay của bà còn cầm theo hai con gà con gà trống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play