“Đầu bếp tu vi cao, tiến triển nhanh, liên quan gì đến ngươi?” Thẩm Huỳnh khinh bỉ liếc hắn một cái, vừa lườm nguýt vừa nói, “Kiếm pháp của hắn là tự sáng tạo, tu vi là tự mình luyện, ngộ đạo cũng là tự mình ngộ. Ăn gạo nhà ngươi… Ách, cho dù có ăn cũng có gì liên quan đến ngươi đâu, sao ngươi cứ phải so đo với người ta làm gì?”
“Nhưng…”
“Nhưng nhăng nhít cái gì mà nhưng! Ngươi là ngươi, hắn là hắn. Ngay cả gốc gác cũng không ở cùng một thế giới, vốn dĩ làm gì có nhân quả quan hệ gì? Rốt cuộc ngươi bị cái gì ám ảnh mà cứ cố chấp so sánh với người ta những thứ này?” Nàng tặc lưỡi hai tiếng. “Ngưu ba ba, ngươi bao nhiêu tuổi rồi mà còn ‘làm ra vẻ’ như vậy?”
“Cái này không giống nhau.”
“Chỗ nào không giống nhau? Lúc ngươi ở hiện đại, cũng lúc nào cũng bận tâm Bill Gates giàu hơn ngươi, mỗi ngày mất ngủ sao?”
“……” Không thể phản bác.
“Mỗi người đều khác nhau, tính cách khác nhau, cảnh ngộ khác nhau, kết cục tự nhiên cũng khác nhau.” Nàng tiếp tục nói. “Ngươi không tìm một mục tiêu tốt hơn để so đi, dù gì cũng một thôn mà ra, sao không so với ta thử xem?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play