Thẩm Huỳnh không đáp lời, Cô Nguyệt lại càng nói càng thông thuận: “Ta ở Huyền Thiên Tông hơn ba trăm năm, vẫn luôn xem nơi đó là của riêng mình, cho rằng tu tiên và phàm nhân luôn khác biệt. Có lẽ thật sự giống như môn quy nói, đã là một môn thì sẽ đồng tâm hiệp lực cùng tiến cùng lùi. Không ngờ Hiên Viên gia vừa đến, bọn họ liền không đánh đã nhận thua, vẫn vì cái gọi là ‘đại nghĩa tông môn’ mà trực tiếp đổ trách nhiệm lên đầu các ngươi, cũng coi như làm ta mở rộng tầm mắt.”
“Cái gì mà tiên môn tu sĩ, hóa ra cũng chỉ là những người phàm tục ích kỷ mà thôi.” Hắn thở dài một tiếng, dường như đã trút bỏ được gánh nặng gì đó, quay đầu nhìn về phía người bên cạnh cười cười: “Thẩm Huỳnh, đa tạ! Đủ nghĩa khí, sau này ngươi chính là muội tử ruột của ta!”
“Ách…” Thẩm Huỳnh run lên một cái, theo bản năng lùi hai bước. Thật ra ta chỉ muốn làm nữ nhi của ngươi thôi, “Ngưu ba ba, Ngưu ba ba có thể thương lượng chuyện này không?”
“Gì? Cứ nói hết đi!” Hắn vỗ ngực một cái.
“Ngươi đừng đột nhiên cười với ta được không? Ta sẽ nghĩ là… ngươi muốn cho ta tiền.”
“… Cút!” Ai mà ngờ cho ngươi tiền chứ, ngươi chết tiệt có thể nào quên chuyện Ngưu ba ba này được không, “Ngươi nha có nghèo đến vậy sao? Thôi được, nể tình ngươi giúp ta một phen. Sau này nếu ngươi thiếu linh thạch, cứ đến tìm ca, ca bao bọc cho ngươi.” Hắn dù sao cũng là một Hóa Thần tôn giả, linh thạch thì không thiếu.
“Cảm ơn Ngưu ba ba!” Thẩm Huỳnh vui vẻ: “Nhưng mà, có thể hỏi một chút… Ta rốt cuộc giúp ngươi cái gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT