“Ngọa tào!” Đáy lòng Cô Nguyệt “lộp bộp” một tiếng, tin tưởng cái con khỉ nhà ngươi, hắn điên rồi mới tin lời Thẩm Huỳnh nói. Hai thầy trò này không có một ai đáng tin cậy! “Này này này, Nghệ Thanh ngươi còn sống không?” Hắn có lợi hại đến mấy, cách hai cảnh giới lớn, thắng mới là có quỷ.
“Không hổ là kiếm tu, tiểu tử ngươi quả nhiên có vài phần bản lĩnh.” Thanh Diệc một tay ôm ngực, loạng choạng đứng dậy, mang theo chút cảnh giác nhìn về phía Nghệ Thanh toàn thân đẫm máu: “Nếu hôm nay tu vi của ngươi mạnh hơn chút, là Hóa Thần… không, có lẽ chỉ cần Nguyên Anh hậu kỳ. Bản tôn thật sự phải bại dưới tay ngươi rồi.” Nhát kiếm vừa nãy, thật ra đã phá hủy Hồng Liên Nghiệp Hỏa của hắn, nếu không phải tu vi của hắn thấp, linh lực không đủ, chỉ duy trì được nửa khắc, nếu không ngay cả hắn cũng phải chết dưới nhát kiếm đó.
“Sư phụ…” Nghệ Thanh cựa quậy, quay đầu nhìn về phía Thẩm Huỳnh bên cạnh, trong mắt tràn đầy áy náy và không cam lòng: “Thực xin lỗi, đồ nhi học nghệ không tinh… không thắng… được hắn.”
“Ồ, không sao đâu.” Thẩm Huỳnh quét mắt nhìn hắn một cái, theo bản năng vươn tay đặt lên đầu hắn, nghĩ nghĩ lại nói thêm một câu: “Yên tâm, bài tập không hoàn thành, không trừ điểm của ngươi đâu.”
“Nhưng mà, con ngay cả kiếm cũng…” Hắn cầm lấy nửa thanh đoạn kiếm trong tay. Một kiếm tu mà kiếm bị gãy, đó chính là sỉ nhục.
“Không có gì đâu, thật ra…”
Thẩm Huỳnh nghiêng nghiêng đầu, còn chưa trả lời, bên kia Thanh Diệc lại đột nhiên tiến lên hai bước, chằm chằm nhìn Nghệ Thanh dưới đất nói: “Quả nhiên không thể tùy ý ngươi phát triển tiếp. Nếu không hậu hoạn vô cùng.” Nói đoạn, hắn cố nén vết thương trên người, lại lần nữa triệu ra con nghiệp hỏa ngưng tụ thành cự long kia, lao về phía ba người: “Hôm nay, các ngươi nhất định phải chết ở đây.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT