Bầu trời đột nhiên tối sầm lại. Vốn dĩ đã ở dưới đáy thung lũng, giờ đây mây đen giăng kín, gió nổi mây vần, cả bầu trời biến thành một mảng đen kịt, không khí trở nên nặng nề hơn bao giờ hết.
Mọi người còn chưa kịp phản ứng, một tia sét tím từ trên trời giáng xuống, lao thẳng vào giữa ấn đường của Ma Vương. Ngay lập tức, một đồ án màu đỏ giống hệt trên mặt ngọc bội xuất hiện.
“Đúng là Ma Thần ấn!” Cô Nguyệt kinh ngạc. Hắn không ngờ một lời thề vu vơ như vậy lại có thể triệu hồi ra Ma Thần ấn thật sự. Quả nhiên, chỉ cần là ma tộc có tu vi Thiên Ma trở lên, đều có thể kích hoạt ấn ký này.
Ma Vương theo bản năng sờ sờ người mình, thấy không thiếu tay chân gì thì thở phào nhẹ nhõm, quay đầu lấy lòng nhìn về phía Thẩm Huỳnh: “Thượng thần, tôi không…”
“Sư phụ, bánh chưng mặn đã gói xong.” Lời Ma Vương chưa dứt, Nghệ Thanh đã giơ lên một xâu bánh chưng dài.
Sao lại nhanh thế? Cậu ta cố tình phải không? Tuyệt đối là cố tình!
“Thượng thần, người vừa ăn điểm tâm xong sẽ bị ngán, hay là đợi lát nữa rồi ăn?” Ma Vương nghiêm túc khuyên nhủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play