Một làn hương hoa nồng nàn tức thì thổi qua, cánh hoa bay đầy trời. Một bóng hình từ phía chân trời hạ xuống. Nàng chải kiểu tóc mây bay, cài một chiếc trâm nạm ngọc bằng vàng. Tay cầm một chiếc quạt lụa mỏng thêu mẫu đơn, khoác lên mình bộ váy dài thêu hoa bằng tơ vàng màu trắng ngà. Dáng người mềm mại thướt tha, nàng mang theo vẻ kích động nhìn về phía này.
“A Hoa, có phải ngươi không?” Giọng nàng dịu dàng như nước, như thể chứa đựng đầy tình cảm không thể diễn tả. Đôi mắt cũng ngấn nước. “Ta biết mà… Ta biết ngươi nhất định còn sống. A Hoa!”
Nói xong, nàng bước nhanh tới, dường như muốn nắm lấy tay đối phương.
Lam Hoa lập tức nhảy sang một bước, né tránh. “Ngươi muốn làm gì?” Hắn vẫn chưa hồi phục sau cú sốc từ những lời của Lam Vũ. Giờ nhìn thấy con gái là hắn lại kinh hãi, theo bản năng né sang một bên, trốn ra sau lưng Thẩm Huỳnh.
Nữ tiên sững sờ, trong mắt lập tức tràn đầy vẻ bị tổn thương. “A Hoa… Ngươi vẫn còn oán hận chuyện năm đó chúng ta liên hợp các Thiên Đế vây công ngươi sao?” Nói rồi, một giọt nước mắt rơi xuống. Vẻ yếu đuối đáng thương đó có thể khiến bất cứ người đàn ông nào động lòng. “Nhưng mà… năm đó ngươi đối xử với ta như vậy. Ta nhất thời tức giận mới…”
“Này, ngươi đừng đến đây, lại gần nữa ta ra tay đấy!” Lam Hoa càng thêm cảnh giác.
Nữ tiên càng thêm đau lòng. Nhưng Lam Lục, à không, Lam Vũ bên cạnh lại hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt đầy châm chọc, dường như đã quá quen với cảnh này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT