Cả thảy đều chìm trong im lặng, mọi người dù đã biết đứa trẻ này vô cùng xui xẻo, nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng sự xui xẻo ấy lại có thể đến mức này.
Thích Chanh Vũ càng thêm không chịu nổi, thân hình nàng chao đảo, cố nén những giọt nước mắt chực trào nơi khoé mi. Mọi tu vi của Tuyên Đồng đều do một tay nàng truyền dạy, bao nhiêu năm qua, đứa trẻ đã nỗ lực thế nào, không ai có thể hiểu rõ hơn nàng. Nàng sớm đã xem Tuyên Đồng như người đệ tử duy nhất, nhưng giờ đây…
Khuôn mặt Cô Nguyệt cũng trở nên khó coi, quay đầu nhìn thoáng qua Thẩm Huỳnh đang đứng trầm ngâm một chỗ, sau đó mới dặn dò Sở Huyền: “Hãy đưa con bé về thiên điện trước đã.”
Sở Huyền bấy giờ mới bế người đang nằm trên mặt đất lên, cùng mọi người quay người bay về khu thiên điện dành cho các đệ tử Vô Địch phái.
“Úc Hồng!” Cô Nguyệt nhìn Sở Huyền đang giúp Tuyên Đồng chữa thương, rồi kéo nữ tử áo hồng đứng bên cạnh lại, “Ngươi đi đến Thượng Đô một chuyến, thỉnh Thư Giang thượng tiên, vị nhà giàu nhất trong thành. Ta nhớ hắn là một y tiên nổi tiếng, có lẽ sẽ có cách.”
“Vâng, trưởng lão!” Úc Hồng xoay người định bước ra.
“Khoan đã!” Cô Nguyệt suy nghĩ một chút rồi dặn dò thêm, “Nếu không tìm được người, ngươi hãy đến Chỉ Qua Cung tìm Tuân Thư. Hiện tại dù sao hắn cũng là quốc quân, hẳn là phải có chút công dụng. Cứ nói là Thẩm Huỳnh bảo!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play