“Đầu bếp…” Thẩm Huỳnh đảo mắt nhìn mâm đầy ắp thức ăn vừa được dọn lên, khóe môi khẽ giật, đoạn quay sang nhìn người nào đó vừa hồi phục sau trọng thương. “Ta hình như… vừa mới ăn trưa xong.”
“Sư phụ.” Nghệ Thanh trang trọng đáp lời, “Những món này chỉ là điểm tâm, không tính bữa chính. Nếu sư phụ không thích, chi bằng con tìm ít trái cây đến nhé? Lần trước hái Tiên Quả không được nhiều lắm, chỉ còn lại ít ỏi thôi: Huyền Phượng Quả, Phi Vũ Quả, Mùi Thơm Lạ Lùng Quả, Phật Hoa Quả… và cả Thật Sa Quả nữa, người dùng trước một ít?”
Vừa nói, hắn vừa thoăn thoắt từ trong túi trữ vật bên mình lôi ra một bao tải lớn…
Thẩm Huỳnh: “…”
Ừm, quả nhiên là… "không nhiều lắm".
“Sư phụ, người không thích những thứ này sao?” Thấy nàng đứng im hồi lâu, Nghệ Thanh mang chút lo lắng nhìn nàng.
“Thích thì thích…” Thẩm Huỳnh khóe môi vẫn giật giật, nhưng mà nhiều quá đi! Bữa vừa rồi nàng đã ăn hơn chục món, giờ lại thêm cả bàn đầy ắp này nữa thì thật sự có chút bội thực. Hơn nữa, kể từ khi hắn tỉnh lại, cứ như thể bị thứ gì đó kích thích, ngoại trừ chữa thương ra thì Nghệ Thanh liền lao đầu vào bếp, ngày nào cũng năm bữa dọn đủ loại sơn hào hải vị lên bàn nàng. Thẩm Huỳnh quả thực có chút…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT