Năm ngày sau, Thẩm Huỳnh vừa ăn xong bữa trưa do nhóm “cầu vồng muội tử đoàn” chuẩn bị, đang hí hoáy với món tráng miệng ngọt ngào trên bàn. Mặc dù hương vị không thể sánh bằng đầu bếp chuyên nghiệp, nhưng nhìn chung cũng không tệ. Đang băn khoăn không biết có nên bảo các cô làm thêm vài phần nữa hay không thì một bóng người đột ngột đáp xuống trước mặt.
“Sư phụ!”
“Ối, đầu bếp!” Thẩm Huỳnh mừng rỡ, vội vàng đẩy đĩa bánh ngọt sang một bên, giả vờ như chưa ăn gì cả. “Con về rồi à!”
“Người… không sao chứ?” Nghệ Thanh nhìn chằm chằm vào Thẩm Huỳnh, ánh mắt không dám chớp.
“Hả?” Nàng ngẩn ra. “Ta có thể làm sao…”
Chưa dứt lời, Nghệ Thanh đã lao đến nhanh như gió, ôm chầm lấy nàng. Thẩm Huỳnh chỉ cảm thấy một lực siết chặt ở tay, rồi đầu nàng chìm thẳng vào lồng ngực đối phương. Ờm… hơi bị ngột ngạt đấy.
Vừa định đẩy ra, nàng lại nghe thấy một giọng nói trầm khàn, nghẹn ngào như sắp khóc vang lên bên tai: “Người không sao… Tốt quá rồi… Tốt quá rồi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT