“Ngươi là lũ tiên hồn của Thượng Cổ Tiên Phủ sao?” Nghệ Thanh sửng sốt, lúc này mới hiểu ý hắn, lướt mắt qua hắn nói, “Ngươi không phải tên Bích Đào sao?”
“Ngươi nhớ ra rồi sao?” Loan Húc vui vẻ, dùng sức gật đầu, “Đúng đúng đúng, lũ tàn hồn kia chính là ta, Bích Đào là tên gốc của ta, ta hạ giới chính là để tới gặp Thượng Tiên.” Kể từ khi thiếu mất lũ tiên hồn kia trở về, hắn vẫn luôn muốn trở lại Thanh Giới tìm nàng. Giờ đây rốt cuộc… rốt cuộc cũng đã gặp được người. Loan Húc, không! Phải nói là Bích Đào, tức khắc có loại xúc động muốn khóc, “Ngài không biết ta đã nghĩ bao nhiêu cách mới…”
Hắn mũi cay xót, theo bản năng liền muốn ôm lấy đùi đối phương. Vừa vươn tay, đột nhiên trước mắt một đạo lục quang hiện lên, một mảnh lá cây xanh biếc từ đùi nàng duỗi ra, "bang" một tiếng, hung hăng quất vào mặt hắn.
Một cây cỏ cây linh hình củ cải, từ một khe nứt vỡ ra, tức khắc mắng hắn với miệng đầy răng nanh.
“Kỉ!” Cút! Đồ xấu xí đừng hòng cướp đùi của ta.
Bích Đào: “…”
“Được rồi!” Thẩm Huỳnh duỗi tay ấn củ cải trở lại, rốt cuộc nhớ tới con phiêu này, tiến lên một bước nói, “Cái tên phiêu kia, giải thích một chút, chuyện gì vậy? Các ngươi rốt cuộc có bao nhiêu người.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play