Này… Đây là muốn kéo cô lên sao? Không thể ngờ Quan Gia Tinh còn có chút tình cảm đồng học… Ánh mắt Ngụy Đình biến hóa rõ rệt đâm vào Quan Gia Tinh như mũi nhọn, tay cũng rụt về, “Lên xe, tiền xe sẽ trừ vào lương của cô.”
Ngụy Đình: “…..” Hắn thật sự quá thất thường. Nhưng chiếc Gemera giá mấy chục triệu không phải là thứ có thể tùy tiện đụng vào.
Chân trái không thể đi được, xung quanh đều là đất trống, Ngụy Đình khó khăn nhảy lò cò một chân với tốc độ rùa bò lên xe, thắt chặt dây an toàn, đột nhiên có chút muốn khóc. Nếu Đường Thiên Cần ở đây, chắc chắn sẽ bế cô đến bệnh viện, chứ không phải…
“Cầm lấy.” Trong tầm mắt đột nhiên xuất hiện một chiếc khăn tay màu xanh lam, trên đó đặt một cục đá vuông, đang tỏa ra hơi lạnh nhè nhẹ. Cô đối diện với vẻ mặt thiếu kiên nhẫn của Quan Gia Tinh, “Sao cô cứ thích ngẩn người vậy?”
Cảm giác buồn tủi của Ngụy Đình lại biến mất. Cô hai tay đón lấy, hiếm hoi thật lòng nở một nụ cười thật tươi với hắn, “Cảm ơn thiếu gia ——” Giọng cô mang âm hưởng miền Nam, âm điệu luyến láy, khiến trái tim Quan Gia Tinh run lên, hắn lạnh nhạt “Ừ” một tiếng.
Ngụy Đình cũng không để ý phản ứng của hắn, cô đang bận rộn đặt cục đá lên mắt cá chân, lưng cong, trông có vẻ khá tốn sức. Quan Gia Tinh cố nhịn, mới kìm được xúc động muốn giúp cô.
—— Có phải đầu óc hắn cũng bị vặn vẹo rồi không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT