Dưới mái hiên, chiếc đèn lồng đung đưa trong gió. Phía trước là sân nhà của mẹ Phỉ Văn Khoảnh. Khi Phỉ Văn Khoảnh rẽ qua khúc quanh hành lang, đột nhiên nhìn thấy một bóng người. Ngẩng đầu lên, anh bắt gặp đôi mắt lạnh băng của Phỉ Thịnh Duệ.
"Mày còn biết đường về cơ à!" Phỉ Thịnh Duệ mặc thường phục, tay chắp sau lưng, sắc mặt tối sầm lại. "Đêm giao thừa không ở nhà đón năm mới, lại có thời gian rảnh rỗi ra ngoài chơi bời à?"
Phỉ Văn Khoảnh ra ngoài sau khi cúng tổ tiên vào đêm Giao thừa, nhưng anh không giải thích với Phỉ Thịnh Duệ.
"Đêm đã khuya, cha nên nghỉ ngơi sớm đi ạ." Anh đứng đó, vẻ mặt ôn hòa, cử chỉ đúng mực.
Vết nhăn trên trán Phỉ Thịnh Duệ càng sâu. "Đi đâu?"
Sân viện tĩnh mịch, chỉ có tiếng gió đêm xào xạc. Khóe môi Phỉ Văn Khoảnh khẽ cong lên một nụ cười gần như vô hình, nhưng không nói một lời nào.
"A, cứng đầu rồi đấy, càng ngày càng không coi cha mày ra gì!" Phỉ Thịnh Duệ run lên vì giận dữ. "Có chí khí, tổ tiên nhà họ Phỉ mà thấy mày thế này..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play