“Tiểu Ngốc.”
Ngụy Đình khụy gối xuống, sợ làm phiền đến nó, trong sảnh tiệc vẫn rất ầm ĩ nên cô cố ý ngồi ngang tầm mắt với nó.
“Em đi lạc à?”
Phỉ Văn Khoảnh làm sao có thể để "Tiểu Ngốc" một mình chạy ra ngoài được? Nếu nhỡ nó bị lạc hoặc gặp chuyện thì phải làm sao?
Cô đưa một ngón tay ra, để Tiểu Ngốc ngửi, tỏ ý rằng mình không có ý làm hại nó.
Tiểu Ngốc không lẩn tránh, Ngụy Đình nhân tiện đặt tay lên đầu nó, nhẹ nhàng vuốt ve.
Bộ lông mượt mà như nhung thiên nga, vừa nhìn đã thấy được chủ nhân chăm sóc rất cẩn thận, Phỉ Văn Khoảnh làm sao có thể để nó một mình chạy ra ngoài như thế này?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play