Đối phương vẫn không hề sứt mẻ, ngược lại còn ôm Ngụy Đình chặt hơn.
“Đường Thiên Cần, anh đừng như vậy...”
Đã chia tay, nên Ngụy Đình hạ quyết tâm phải đẩy anh ra, nhưng vô ích. Cánh tay Đường Thiên Cần siết chặt lấy cô như gọng kìm, lực mạnh đến nỗi xương sườn cô bắt đầu nhói đau.
“Có nghe thấy không! Ngụy Đình bảo cậu buông cô ấy ra!”
Quan Gia Tinh lại lần nữa dùng sức kéo, nhưng Đường Thiên Cần gầy gò không hề xê dịch, cằm gác trên vai Ngụy Đình, từng giọt nước mắt lăn dài từ đôi mắt màu hổ phách.
Quen biết nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên Quan Gia Tinh thấy Đường Thiên Cần khóc.
Không giống Đường Thiên Cần ngoan ngoãn hiểu chuyện, Quan Gia Tinh lúc nhỏ chính là một tiểu quỷ nghịch ngợm. Anh không thiếu đồ chơi, nhưng lại cố tình chọc cho Đường Thiên Cần khóc. Anh giật chiếc xe điều khiển từ xa của Đường Thiên Cần, phá sập lâu đài cát của anh ấy, dùng thẻ bài bình thường đổi lấy thẻ bài giới hạn của anh ấy... nhưng Đường Thiên Cần chưa bao giờ giận, thậm chí còn chủ động đưa đồ tốt hơn cho anh. Rõ ràng là nhỏ tuổi hơn anh, nhưng lúc nào cũng là người bao dung hơn anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play