Phỉ Văn Khoảnh nuốt một ngụm trà lạnh, yết hầu khẽ lăn, căn phòng nhất thời im lặng gần nửa phút.
Lãnh Ngọc vẫn còn suy nghĩ một lát, tự nhiên cảm thấy có chút khó khăn.
“Có phải có ai đó đã nói gì trước mặt Văn Khoảnh ca không?”
Phỉ Văn Khoảnh có ngũ quan hài hòa, mày mắt sâu thẳm, mũi cao môi mỏng, ngay cả vẻ nhướn mày cũng toát lên vẻ tự phụ phi phàm.
“Không có ai cả.”
“Là tôi thật lòng cảm thấy hai người rất xứng đôi, cứ nghĩ hai người sẽ ở bên nhau.”
“Tuy nhiên cô cũng không cần phải phiền lòng, với gia đình như chúng ta, môn đăng hộ đối mới là lẽ phải.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play