Thấy Quan Gia Tinh không phản bác, Ngụy Đình lại lớn mật hơn một chút.
“Anh tặng hoa cho em, em rất thích, nhưng em cứ thế này đi ra ngoài với anh thì chẳng phải quá rõ ràng sao?”
Quan Gia Tinh nghiêng đầu, đôi mắt hơi híp lại, dường như đang tính toán xem nên dạy dỗ cô thế nào.
Chỉ là một ánh mắt đơn giản, Ngụy Đình lại mềm nhũn chân vì anh nhìn chằm chằm.
Không phải sợ hãi, mà chỉ là nó lại khiến cô nhớ đến cảnh tượng hôm qua trong hành lang, đầu gối của anh len vào giữa hai chân cô...
Gò má trắng nõn của Ngụy Đình đột nhiên ửng hồng, cô hạ giọng.
“So với việc nhận hoa, em muốn được đi cùng anh hơn, dù không thể nắm tay, cũng tốt hơn việc em cầm bó hoa này và đứng cách xa anh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT