Gò má Ngụy Đình ẩm ướt, chóp mũi ửng hồng, môi dưới vì cố nhịn mà in hằn vết răng.
Cô không nói gì, Quan Gia Tinh thẳng lưng, muốn thay thế dấu răng kia bằng dấu vết của mình, nhưng Ngụy Đình đẩy mặt hắn ra.
"Tránh gì? Của em mà." Quan Gia Tinh tâm tình thoải mái, lẩm bẩm một câu, cũng không ép buộc, chuyển sang dùng nụ hôn để lau khô những vệt nước mắt trên mặt cô.
Vòng tay anh ấm áp, trong mũi thoang thoảng mùi hương ngọt ngào quen thuộc, mí mắt Ngụy Đình vô thức từ từ khép lại, cơn buồn ngủ bỗng ập đến mạnh mẽ.
Hôn xong hết những giọt nước mắt hơi mặn của cô, Quan Gia Tinh mới phát hiện cơ thể mềm mại trong lòng đã ngủ từ lúc nào. Hàng mi cô rũ xuống, dưới mắt còn quầng thâm mệt mỏi, nhưng Quan Gia Tinh lại nóng đến mức lưng đẫm mồ hôi, bao nhiêu dục vọng đều không có chỗ phát tiết.
"Thật là..." Quan Gia Tinh vuốt ve mái tóc mềm mại của cô, bất lực thở dài, chỉ đành ngồi một bên nhìn cô, vừa cố trấn tĩnh lại sự xao động trong lòng.
Đột nhiên, chiếc nắp tròn lộ ra từ túi Ngụy Đình thu hút sự chú ý của anh. Anh đưa tay lấy lọ thuốc ra, dòng chữ "Melatonin" trên đó khiến ánh mắt anh đanh lại. Cô mất ngủ đến mức phải dùng hormone để điều chỉnh sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play