"Đây không phải chuyện nhỏ, cô ta ở cùng ký túc xá với cô, chắc hẳn cô đã phải chịu nhiều ấm ức.” Ánh mắt thâm thúy nhìn Ngụy Đình, đáy mắt Quan Gia Tinh ẩn chứa sự dịu dàng và lưu luyến khó nhận thấy. “Thật ra, nếu suy nghĩ từ một góc độ khác, cô ta càng dùng thủ đoạn với cô, chứng tỏ sự tồn tại của cô đã tạo thành mối đe dọa với cô ta. Trong mắt những người như vậy, tài nguyên là khan hiếm, cần phải lừa gạt, cướp đoạt, loại bỏ người khác mới có thể độc chiếm tài nguyên.”
Lông mi Ngụy Đình run rẩy, lúc này cô không thể nghĩ ra làm sao hắn lại biết chuyện cô ở cùng ký túc xá với Phù Tư Mẫn, cô cố nén cảm xúc muốn khóc, nở một nụ cười. “Cũng là do tôi không ưu tú bằng cô ta.” Lúc đó thành tích của cô không bằng Phù Tư Mẫn, miệng lại kém, nhà lại nghèo, làm sao có thể vọng tưởng giáo sư sẽ đứng ra đòi lại công bằng cho cô.
Quan Gia Tinh cảm thấy cô đang tự ti, ỷ vào chiều cao, hắn vươn tay đặt lên đầu cô, xoa loạn đuôi tóc đuôi ngựa của cô, thấy cô trợn tròn mắt, hắn hừ cười nói, “Đừng ghét bỏ bản thân, cô phải cho phép mình trong quá khứ không đủ hoàn hảo, và tương lai cũng vậy.”
………………………
Buổi tối tiệc Giáng Sinh được tổ chức tại đại lễ đường. Trên tường treo đầy những dải hoa rủ xuống, khắp nơi bày những cây thông Noel cao lớn, trên đó treo đầy bóng đèn và những hộp quà nhỏ. Giữa trung tâm là chiếc bàn dài mấy chục mét, trên đó bày đầy bánh kẹo ngày lễ. Ánh lửa từ lò sưởi nhuộm đỏ những khuôn mặt hưng phấn của học sinh.
Ngụy Đình vừa mới đến gần cổng chính đã bị hai nữ sinh mặc váy ngắn màu đỏ vây quanh. Gương mặt lạ lẫm, hộp quà đưa đến trước mặt cô, “Giáng Sinh vui vẻ, Ngụy Đình!”
“Cảm ơn, các cậu cũng Giáng Sinh vui vẻ.” Ngụy Đình lấy ra hai món quà đáp lễ từ túi quà, các cô cười khúc khích và chỉ chịu rời đi khi đã có được thông tin liên lạc của Ngụy Đình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT