Bùi Sương phối hợp rất tốt: “Hư rồi à?”
Đây là đang khiêu khích à?
……
Thời tiết ở Tây Uyển vô cùng thất thường, ban ngày hai mươi mấy độ còn có thể mặc áo ngắn tay, nửa đêm lại mưa to sấm chớp ầm ầm. Người Tây Uyển thường trêu rằng kẻ cai quản bầu trời nơi đây không phải là Lôi Công Điện Mẫu, mà là Điên Công Điên Mẫu.
Đêm khuya thanh vắng, đèn đầu giường vẫn sáng, tiếng gió mưa sấm chớp hòa vào nhau, vừa ồn ào lại vừa khiến người ta cảm thấy lạ lùng tĩnh lặng. Bùi Sương có cảm giác như đang mất trọng lực, tựa như một con thuyền nhỏ trôi nổi vô định trên mặt sông rộng lớn.
Cô nghiêng đầu vùi vào gối, đưa tay chụp lấy ngón tay Lý Trường Doanh, âm cuối có phần run rẩy: “Tránh ra.”
Lý Trường Doanh chống hai tay bên người cô, cả người như phủ lấy cô, hơi thở mang dấu ấn riêng của anh len lỏi không sót chỗ nào. Bùi Sương vừa nghiêng đầu, bên tai lập tức truyền đến cảm giác tê dại lạ lùng — là Lý Trường Doanh đang thì thầm bên tai cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play