Bóng tối trước bình minh tan dần, ánh sáng kéo thành một dải hiện lên nơi chân trời. Mặt trời dần nhô lên, những tia nắng ban mai xuyên qua ô cửa sổ tàu, để lại những vệt sáng loang lổ trên nền toa.
Lý Trường Doanh đã tỉnh, anh nghiêng đầu nhìn ra phong cảnh đang vụt qua ngoài cửa sổ, đôi mắt trong suốt sáng rõ. Cổ anh dài và thẳng, hơi ngửa ra sau, yết hầu rõ ràng như điểm gãy trong đường nét sắc sảo của một bức họa.
Khi Bùi Sương tỉnh lại, bị ánh sáng chiếu vào mắt khiến cô hơi chói, chớp mắt một lúc rồi theo bản năng đưa tay chạm vào mặt anh.
“Dậy rồi à?” Lý Trường Doanh nhanh chóng quay đầu lại, nghiêng mặt để áp sát vào lòng bàn tay cô, rồi nói thêm, “Sắp đến rồi.”
Ga gần Ninh Nam nhất là phía Đông Hoài Xương, xuống tàu xong Lý Trường Doanh gọi xe đi đến một nhà nghỉ. Trên đường đi, anh nói với Bùi Sương:
“Nhà nghỉ này là bạn mẹ anh mở, cơ sở vật chất và môi trường đều ổn, cách nhà anh cũng không xa.”
“Đặt khi nào vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT