Lúc này, Lý Trường Doanh vừa đưa Lâm Dự Đức đến Đại học Lâm Châu, anh đỗ xe sang một bên rồi mới gọi điện thoại thoại. Sau khi tắt máy, anh bật định vị rồi lái xe về hướng Tây Uyển.
Đêm qua anh không ngủ được, đầu óc toàn là câu nói của Bùi Sương: “Thử đi”, thử thì thử thôi. Khoảnh khắc đó thật kỳ lạ, cảm giác trong lòng như đang bắn pháo hoa khắp nơi, con tim như những chú hươu nhỏ bị pháo hoa làm cho kinh hãi. Cảm giác nóng lan lên cổ, tim đập nhanh, sống lưng tê rần, ngay cả ngón tay cũng run rẩy.
Thật sự rất thất vọng.
Sau đó hai người chia tay, anh liên tục nhìn chằm chằm vào khung chat, muốn nói gì đó, nhưng lại cảm thấy nói ra thì quá đột ngột. Theo tính cách của Bùi Sương, thường là không làm phiền khi không có chuyện gì, nếu anh gửi những lời nói vô bổ chỉ làm bản thân trở nên phiền phức và quá bám lấy cô ấy.
Vậy nên Lý Trường Doanh giữ thái độ lạnh lùng cả ngày, chỉ hỏi cô về lịch trình theo đúng thời gian.
Cách họ bên nhau có chút kỳ lạ.
Cảm giác hơi không quen, hơi khách sáo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT