Vị khách quý VIP – cô Bùi Sương – lúc này đang trên chuyến tàu cao tốc đi đến Lâm Châu.
Màn đêm buông xuống, đèn đuốc dần lên, cô nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, bóng tối dày đặc chen chúc ùa đến, vô cớ mang theo cảm giác đè nén. Trong toa tàu, ánh đèn trắng chói mắt, âm thanh hỗn tạp và ồn ào, có mấy đứa trẻ chạy đuổi nhau trong lối đi, tiếng khóc la the thé xen lẫn tiếng người lớn quát mắng, hỗn loạn như gà bay chó sủa.
Ở khu vực nối giữa các toa, có một cô gái đang đứng dựa người, một tay cầm điện thoại, tay kia khoanh trước ngực.
Ống tay chiếc áo khoác gió màu đen được cô xắn lên tới khuỷu tay, cổ tay lộ ra trắng trẻo, thon gọn nhưng không yếu ớt. Đầu hơi cúi xuống, vành mũ che đi đôi lông mày cùng ánh mắt, chỉ để lộ nửa gương mặt, đường nét đôi môi mím chặt.
Nhìn qua đã thấy áp suất quanh người thấp đến mức khó chịu.
Sau khi cúp máy, cảm giác ấy càng rõ rệt hơn, giống như một khẩu súng đã lên nòng, chỉ chờ xác định mục tiêu là sẽ lập tức khai hỏa.
Xui rủi làm sao, lại có một đứa trẻ đâm phải họng súng ấy. Đứa nhỏ đang lao như bay trong lối đi, như thể giẫm phải vỏ chuối, không thể thắng lại kịp, ‘cạch’ một tiếng đâm vào giá hành lý, rồi ‘bịch’ một cái bật ngược ra, quỳ rạp ngay dưới chân Bùi Sương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT