Đến khi mọi người phát hiện ra vành mắt ông đỏ hoe, ông cụ còn cứng miệng nói là do bụi bay vào mắt. Mọi người đều hiểu rõ trong lòng, cũng rất ăn ý im lặng, không ai vạch trần ông cụ.
Ông cụ Nhậm vừa đi, Nhậm Thiên Phàm liền thu dọn hành lý, đưa Tô Lê đến biệt thự ven hồ. Lý do là anh không yên tâm khi cô ở một mình trong căn nhà rộng lớn, hơn nữa ở biệt thự ven hồ cũng an toàn hơn.
Tô Lê: Chẳng lẽ còn có kẻ nào dám cả gan chạy đến đây tấn công cô sao?
Quản gia nhà cũ: Hóa ra tôi không phải người trong nhà này sao? ╥﹏╥
Sau khi Tô Lê thay dép lê đi xuống lầu, cả căn nhà tối om im ắng, không có lấy một bóng người. Thị lực ban đêm của cô khá tốt, đi một mạch đến phòng bếp rồi bật đèn lên.
Trong phòng bếp sạch sẽ, không còn chút thức ăn nào, Tô Lê đang định quay về phòng lấy đồ ăn trong không gian thì bỗng nghe thấy tiếng bước chân sau lưng.
Tô Lê quay đầu lại, nhìn thấy Nhậm Thiên Phàm mặc bộ đồ ở nhà thoải mái. Trước giờ cô luôn nhìn thấy chú nhỏ ăn mặc chỉnh tề, chưa từng thấy anh mặc đồ thoải mái như vậy, không khỏi nhìn thêm vài lần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT