Anh trai Chung Dao cũng tức giận không kém vì tin dữ bất ngờ này. Anh ta sắp kết hôn rồi, đang chờ Chung Dao gả cho nhà giàu để có tiền sính lễ! Không ngờ đứa em gái vô dụng này xuống nông thôn chưa được một năm, chưa câu được ai mà đã thành tàn phế!
Ngay cả em trai út của Chung Dao cũng nhảy lên nhảy xunốg trong nhà, la hét: “Còn đón cái đồ phế vật đó về làm gì? Ăn bám à? Chúng ta không rảnh mà hầu hạ cô ta, cứ để cô ta ở lại cái vùng quê chó ăn đá gà ăn sỏi đó đi! Tôi không có người chị nào như thế!”
Khi cán bộ thanh niên tri thức đề nghị gia đình Chung Dao cử người xuống đón cô ta về, phản ứng của bọn họ vô cùng kịch liệt:
“Đón cái đồ phế vật đó về làm gì? Về nhà ăn bám à? Nhà chúng tôi bao nhiêu miệng ăn đã chật vật lắm rồi, thêm một miệng ăn nữa thì chết đói à? Muốn đón thì mấy người tự đi mà đón, đón được về thì mấy người tự lo, tôi không quan tâm, coi như tôi không có đứa con gái này!”
Mẹ Chung làm ầm ĩ ở văn phòng thanh niên tri thức như một mụ đàn bà chanh chua, kiên quyết không chịu đón Chung Dao về. Các cán bộ ở đó được xem một màn kịch hay. Cuối cùng, chủ nhiệm văn phòng thanh niên tri thức phải ra mặt dàn xếp, nói một hồi khiến cả nhà Chung Dao toát mồ hôi hột:
“Nếu các người không cần đứa con gái này thì cứ để cô ta ở lại nông thôn cũng được, nhưng gia đình các người phải hoàn trả toàn bộ số tiền trợ cấp xuống nông thôn, vì bây giờ cô ta cũng không làm được việc, phải để người ta nuôi. Mỗi tháng các người còn phải gửi tiền sinh hoạt cho cô ta. Chẳng lẽ để đại đội người ta nuôi không con gái các người à?”
Mẹ Chung nghe xong càng không vui, định giở trò ăn vạ, nhưng vị chủ nhiệm cười lạnh nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT