"Hay là, báo công an đi?" Tào Trưng dè dặt đề nghị.
Đinh Kiến Thiết thở dài: “Bây giờ báo công an cũng vô ích. Không nói được, không viết được, muốn hỏi cũng không được, công an đến cũng chỉ tốn công vô ích thôi!”
“Vậy, bây giờ chúng ta phải làm sao? Thanh niên trí thức Chung không biết đắc tội với ai mà bị đánh tàn nhẫn như vậy. Nhỡ đâu chúng ta vô tình đắc tội với người đó, chẳng phải cũng sẽ rơi vào kết cục giống cô ta sao?”
“Lời này vừa nói ra, cả hội trường đều im lặng.” Đinh Kiến Thiết rất bất đắc dĩ, ông đương nhiên cũng biết Tào Trưng nói có lý, nhưng sự thật chính là như vậy, bọn họ biết đi đâu để bắt người này đây?
“Được rồi, chuyện này tạm thời gác lại, chúng ta về bàn bạc lại sau. Mấy người thanh niên trí thức ở điểm thanh niên cũng phải biết điều đấy! Đừng có như đồ ngốc này, tùy tiện đi đắc tội người khác, nếu không đến lúc chết như thế nào cũng không biết!”
Sau khi Đinh Kiến Thiết cảnh cáo Tào Trưng xong, lại dẫn theo đội ngũ hùng hổ rời đi, không ai biết lúc này ông rất muốn đi lên núi sau thắp hương, mong muốn đó càng lúc càng mãnh liệt. Cứ như thể ông chỉ muốn mọc cánh bay lên núi sau ngay lập tức.
Nửa năm gần đây chuyện xấu xảy ra liên tiếp, Đinh Kiến Thiết cũng không còn mong đợi được bình chọn là đại đội sản xuất tiên tiến vào cuối năm nữa, chỉ cầu bọn họ đừng đứng bét bảng là được, nếu không thật sự quá mất mặt, còn không biết sẽ bị lão Lý ở đại đội bên cạnh cười nhạo thành cái dạng gì!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT