Không soi thì thôi, vừa soi, bà ta lại hét lên một tiếng thảm thiết, cũng thảm thiết như tiếng hét đầu tiên: “Tiền của tôi!”
"Tiền? Tiền gì? Không phải ở đó sao?" Trương Phong vừa nói vừa tiến đến chỗ hốc tường. Ngay sau đó, ông ta cũng phát ra tiếng hét thảm thiết y hệt Triệu Kim Hoa: “A a a a a a a!!!”
Tô Lê đang nấp trong góc tường thầm nghĩ: A! Chính là cảm giác này đây!
Lưu Mỹ Cầm ở phòng bên cạnh nghe thấy động, vội vàng chạy sang, gõ cửa: “Cha, mẹ, có chuyện gì vậy?”
Triệu Kim Hoa lập tức định lao đến mở cửa, nhưng bị Trương Phong kéo lại: “Đứng im!”
Kéo Triệu Kim Hoa lại xong, ông ta hắng giọng, cố gắng nói bằng giọng bình tĩnh nhất có thể, mặc dù lúc này ông ta đang sắp phát điên: “Không có gì, vừa rồi mẹ con bị trượt chân, suýt chút nữa thì ngã, con mau về phòng ngủ đi!”
"Vâng, mẹ cẩn thận một chút. Con về phòng đây." Lưu Mỹ Cầm vừa đáp lời, vừa quay về phòng với đầy bụng nghi ngờ. Có thật là mẹ chồng bị ngã không? Vừa rồi, rõ ràng cô ta nghe thấy tiếng "tiền" trước khi chạy đến gõ cửa mà? Nhưng lúc này, cô ta đã bị đuổi về phòng rồi, cô ta đảo mắt, lại nhẹ nhàng quay lại, ghé tai vào cửa phòng của Trương Phong và Triệu Kim Hoa, nghe ngóng động tĩnh bên trong. Không ngờ, cô ta lại nghe thấy những lời khiến cô ta vô cùng bàng hoàng và tức giận:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT