Một tuần sau.
“Ôi! Cô nghe nói chưa? Đại đội chúng ta sắp xây trường tiểu học rồi đấy!”
“Hả? Thật sao? Vậy là, vậy là lũ trẻ con trong đại đội sẽ không phải chạy xa đến tận công xã để đi học nữa sao?”
“Đúng vậy! Lúc trời nóng còn đỡ, đến mùa đông tuyết rơi mới là cực hình! Bọn trẻ bị nứt nẻ hết cả tay chân, nhìn mà xót ruột, bảo chúng nó nghỉ học, chúng nó lại lăn ra ăn vạ, tôi phải làm sao bây giờ, chỉ đành chiều theo chúng nó thôi.”
“Mấy cô không biết đâu, đại đội trưởng vì chuyện này đã chạy bao nhiêu chuyến lên công xã rồi? Mấy năm trời, giày dép mòn hết cả chục đôi, cuối cùng cũng thành công rồi đấy!”
“Đúng đấy, đội trưởng thật là lợi hại, lũ trẻ con trong đại đội đúng là có phúc!”
Còn Đinh Kiến Thiết, nhân vật chính trong câu chuyện đang ngồi trong nhà phe phẩy chiếc quạt, Trịnh Quế Phương bưng một tách trà đưa cho ông: “Nào, đại công thần, uống miếng trà đi, lần này coi như ông làm được một việc lớn rồi đấy! Các hương thân đang xếp hàng để cảm ơn ông kìa!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT