Trình Hân Hân bò dậy từ dưới đất: "Đau chết mất!" Lý Tiểu Điệp vội vàng chạy đến đỡ cô, còn Tô Lê? À, cô vẫn đang đứng ngoài cửa.
Lý Tiểu Điệp đỡ Trình Hân Hân đến mở cửa cho Tô Lê, hai người cùng dìu Trình Hân Hân về nhà Tô Lê, Lý Tiểu Điệp vừa đi vừa cằn nhằn: “Cậu nói xem, mình đã dặn cậu bao nhiêu lần rồi, sau khi mưa thì sân trơn lắm, đừng có chạy lung tung, cậu không nghe lời mình, tự mình tính xem cậu đã ngã bao nhiêu lần rồi hả, cậu...”
"Ôi chao ôi, Tiểu Điệp, cậu đừng nói nữa, mình sai rồi, lần sau mình nhất định sẽ chú ý, sao cậu còn lải nhải hơn cả bà mình thế." Trình Hân Hân bị nói đến nhức cả đầu, vội vàng cầu xin tha thứ.
"Cậu ấy, đúng là "giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời", Tiểu Điệp nói đúng đấy, cứ thế này đến ngày nào đó gãy chân nằm liệt giường không dậy nổi thì cậu mới biết hậu quả nghiêm trọng như thế nào." Tô Lê cũng không nương tay, nói cho Trình Hân Hân đỏ mặt tía tai.
Lý Tiểu Điệp như tìm được đồng minh: “Đúng không, cậu xem, Tiểu Lê cũng nói như vậy, cậu ấy, đúng là không sửa được cái tính hấp tấp, sau này kiểu gì cũng thiệt thòi.”
Trình Hân Hân đỏ mặt nói: “Hai người nói đúng, mình, mình nhất định sẽ sửa, sẽ không có lần sau nữa đâu.”
Tô Lê nửa đùa nửa thật nói: “Ôi chao, bây giờ cậu nói vậy thì bọn mình cũng không tin đâu, phải xem biểu hiện sau này của cậu đã.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play