Lý Tiểu Điệp cũng vừa xoa bụng vừa nói: “Hai ngày nay cậu không ra khỏi nhà, không biết đại đội chúng ta có rất nhiều người từ các đội khác đến, giả vờ là đến xem thử, thật ra là muốn xem thử cậu trông như thế nào, đại đội trưởng không kiên nhẫn nên đuổi hết đi rồi.”
Thật là bó tay, lời đồn quả nhiên đáng sợ, danh tiếng cả đời của cô xem như tiêu tan rồi.
"À đúng rồi, hai hôm trước trời mưa thanh niên tri thức Giang có đến gõ cửa nhà tôi, tôi bảo anh ta đi rồi mà anh ta cứ đứng ì ra ở ngoài, sao da mặt lại dày thế không biết?" Lý Tiểu Điệp tức giận nói.
Tô Lê nhíu mày: "Anh ta đến làm gì?" Ngay sau đó ánh mắt hai người đồng loạt hướng về phía Trình Hân Hân.
Trình Hân Hân đang bận rộn nhét bánh ngọt vào miệng, đột nhiên cảm thấy bầu không khí không đúng lắm, ngẩng đầu lên thì thấy Tô Lê và Lý Tiểu Điệp đang nhìn mình bằng ánh mắt không mấy thân thiện, vội vàng nhảy dựng lên nói:
“Lần này không liên quan đến mình, là Giang Hoài tự nhiên mặt dày mày dạn đến tìm mình. Anh ta nói Chung Dao bị sốt, điểm thanh niên tri thức lại không có thuốc, mình cho anh ta thuốc, kết quả anh ta lại nói với mình là anh ta không biết chăm sóc người bệnh, bảo mình đến điểm thanh niên tri thức chăm sóc Chung Dao. Còn nói cái gì mà con gái luôn tỉ mỉ hơn, bảo mình đừng để ý nhiều như vậy dù sao cô ta cũng là người bệnh. Mình nhổ vào! Cô ta là người bệnh hay là chết cũng chẳng liên quan gì đến mình!”
Nói xong lại cúi đầu xuống lẩm bẩm: “Tôi còn cầu cho cô ta chết sớm chết quách đi cho rồi, vừa nghĩ đến việc phải sống chung một chỗ với loại người như vậy là tôi thấy buồn nôn rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT