Marguerite chợt thở dài, ánh mắt dõi theo bóng cây in dưới đám lá sen trong ao, giọng như đang nhớ về điều gì đó xa xăm.
“Chuyện này dài lắm. Ngài Tắc Mâu Nhĩ lúc nhỏ là một đứa trẻ rất đáng thương. Cha mẹ mất sớm, thằng bé được một cặp vợ chồng beta nhận nuôi từ viện phúc lợi. Nhưng chẳng bao lâu sau, bộ mặt thật của họ đã lộ rõ, không những thường xuyên chửi bới thằng bé, mà còn bạo hành cả về thể xác.
Cậu bé Samuel đã phải nhẫn nhịn rất nhiều mới có thể trốn thoát khỏi nhà nuôi dưỡng. Vì mưu sinh, cậu buộc phải làm đủ nghề cực khổ, chẳng thiếu gì những lần bị lừa lọc và phản bội. Khi còn rất nhỏ, cậu từng bị bán sang tinh cầu rác thải, suýt chút nữa đã bị một nhóm beta xâm hại… Đúng vậy, đến cả một đứa trẻ như cậu ta mà họ cũng không tha.”
Marguerite khẽ siết hai tay đặt trên đùi, chậm rãi tiếp lời:
“Có thể nói, trong suốt quá trình trưởng thành của mình, thằng bé đã chịu không ít tổn thương từ beta. Cũng may là cậu ấy kiên cường, từng bước bò lên từ đáy xã hội, mới có thể trở thành đế vương thương nghiệp như hiện tại.”
“Ta gặp ngài Tắc Mâu Nhĩ ở tinh cầu rác ấy. Lúc đó, tôi bị chồng ruồng bỏ, đuổi ra khỏi nhà, sắp chết đói đến nơi. Chính thằng bé đã đưa cho ta miếng ăn, còn mang ta đến tinh cầu này, cho ta công việc mới, để ta không phải chết chìm nơi rác rưởi đó.”
Nghe đến đây, Tang Niệm cảm thấy vô cùng xúc động.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT