Đã là đi ra ngoài giải sầu, Thẩm Thư Phương liền giảm bớt hơn phân nửa số thị vệ, chỉ để lại bốn người đi trước mở đường, tám người thủ vệ phía sau rồi nhẹ nhàng ra ngoài.
Nhưng nơi bọn họ muốn đến cũng không xa, dù gì cũng chỉ là đi dạo trong Kinh thành. Giờ đang là mùa đông giá rét, cây cối rừng núi khô vàng, có lẽ cũng chẳng có gì đẹp. Cuối cùng hai người quyết định lên Đông Quan lâu để nhìn ngắm phong cảnh của Thượng Kinh.
Lối tắt nhanh nhất từ Tạ phủ đến Đông Quan lâu là đi xuyên qua hẻm Hồng Chiếu, đi về hướng đông theo Lê Thấm viên.
Diệc Linh rất quen với con đường này, chỉ là nghe tiếng bánh xe thôi cũng biết đây là nơi nào.
Có tiếng người ầm ĩ ở cách đó không xa, Thẩm Thư Phương nghiêng tai lắng nghe, thắc mắc: “Sao lại ồn thế nhỉ?”
Diệc Linh còn đang thất thần, nàng không ngẩng đầu lên mà trả lời ngay: “Có lẽ là hẻm Hồng Chiếu lại có chuyện vui gì.”
Nói xong, nàng bỗng ngước mắt, vén rèm nhìn ra bên ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play