Tống Gia Ngạn không nói lời nào, nhưng từ trong cơn phẫn nộ, hắn dần dần nếm ra được mùi vị khác lạ.
Trên xe ngựa trở về Trường Nhạc hầu phủ, Nguyên thị thở dài:
"Chẳng trách lúc trước con bị người ta chỉ trích, giờ nghĩ lại, chẳng phải là vì Ngạn nhi mà con bị liên lụy sao? Mệnh cách vốn dĩ khó nói, nhưng nếu đại sư kia đã có lời ấy, sau này quả quyết phải kiêng kỵ."
Bùi Diễm liền nói: "Nếu chỉ là chuyện thường thì thôi, nhưng việc này liên quan đến an nguy của muội muội, dù là ta cũng không dám không tin."
Lời thần Phật quỷ quái, người tin thì tôn sùng là khuôn vàng thước ngọc, kẻ không tin thì cũng chỉ cười cho qua chuyện.
Nhưng hôm nay lại liên quan đến Bùi Loan, dù không tin Phật, Bùi Diễm cũng không dám lơ là.
Bùi Loan cười khổ: "Con cũng không ngờ đại sư lại nói lời này, sau này không chỉ con, e rằng người nhà chúng ta cũng phải xa cách nhị biểu huynh một chút mới phải."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT