Dương Kiệt thông báo cho phụ huynh, sau đó đưa người đến phòng y tế để sơ cứu vết thương ngoài.
Phụ huynh hai bên đến rất nhanh, cùng hai học sinh ngồi trong văn phòng của thầy Dương Kiệt. Nhìn vết thương trên mặt con, họ thở dài thườn thượt, nghe Dương Kiệt và Dương Kiến nói xong thì lần lượt dẫn con mình về nhà.
Cánh cửa xe khép lại, Đường Mục ngồi bên cạnh Hạ Gia Thụ không kìm được hỏi: “Gia Gia, giờ trên xe chỉ có hai mẹ con mình, có thể nói cho mẹ biết tại sao con lại đánh nhau với Tiểu Hoài không?”
Hai gia đình vốn có quan hệ thân thiết, ngày thường vẫn thường xuyên qua lại, lũ trẻ lớn lên cùng nhau. Đặc biệt là Hạ Gia Thụ và Bùi Hoài, không phải anh em ruột nhưng thân hơn anh em ruột, tình cảm của họ ai cũng thấy rõ. Lớn đến từng này rồi mà chưa từng động tay động chân, đây là lần đầu tiên. Hơn nữa, ra tay đều không hề nhẹ. Nếu như hai đứa nó nói trong văn phòng rằng chỉ vì "nhìn không thuận mắt" thì những người khác chắc chắn sẽ không tin.
Hạ Gia Thụ nhắm mắt tựa vào lưng ghế xe, mặt lộ vẻ mệt mỏi, vết thương ở khóe môi vẫn còn rỉ máu.
Đường Mục lái xe một lúc lâu không nghe thấy tiếng, nhân lúc đèn đỏ liền nghiêng đầu nhìn chăm chú con trai: “Gia Gia, tuy rằng con luôn thể hiện như một thằng hỗn láo, nhưng thực ra phẩm chất của con tốt. Tối nay đánh nhau với Tiểu Hoài, chắc chắn phải có lý do đúng không?”
"Mẹ." Lòng Hạ Gia Thụ cuối cùng cũng bình tĩnh lại, chậm rãi mở mắt nhìn chằm chằm con đường trống trải phía trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT