Ninh Tử Thanh đã ở Dược Cốc được hai tháng rồi. Liễu Dung thường ngày cũng không phải lúc nào cũng ở bên cạnh nàng ta, chẳng qua nếu thân thể Ninh Tử Thanh có chỗ nào bị thương đau, Liễu Dung mới chủ động đến giúp nàng ta chẩn trị. Ninh Tử Thanh miệng không nói, cũng không biết là đầu óc mình không rõ ràng hay sao đó, tóm lại, không thể hiểu được liền đối với Liễu Dung các loại khen ngợi cộng thêm… cái loại ánh mắt không biết làm nàng phải hình dung thế nào…
Liễu Dung một tay nắm cổ tay đối phương, mãi một lúc lâu mới buông ra. Ngài suy nghĩ một chút, nói với nàng ta, “Bệnh của ngươi đại khái tháng sau sẽ khỏi, đến lúc đó có thể rời khỏi nơi này.”
Thân thể Ninh Tử Thanh dựa vào trên giường, ho khan hai tiếng. Sắc mặt đã không còn tái nhợt như mấy ngày trước. Giờ phút này hồng hào hơn, cũng so với những ngày trước tròn trịa hơn một chút.
Nàng ta một tay che môi, mím môi cười nhạt, tức khắc lại là một tràng cảm ơn… quả thực… nghe đến nỗi An Tình đều phải nổi da gà.
Biểu cảm trên mặt Liễu Dung trước sau nhàn nhạt, nghe Ninh Tử Thanh nói chuyện cũng không hé răng, chẳng qua vẻ mệt mỏi rất nhỏ trên mặt vẫn bị An Tình phát hiện ra.
Bàng quan nhìn tất cả, những lời Ninh Tử Thanh nói, lại dùng ánh mắt cảm kích như vậy liên tục nhìn chằm chằm Liễu Dung không ngừng, nàng vào nghề không khỏi muốn đỡ trán thở dài.
Thật là không có một chút tinh ý nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play