An Tình thấy ngài vô cùng nghiêm túc và cẩn thận với thảo dược của mình, lúc thì chọn lựa, lúc thì cầm lên ngắm nhìn tỉ mỉ. Đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch, đôi mắt phượng hẹp dài chăm chú nhìn thảo dược như thể đó là người yêu của ngài. Thỉnh thoảng có chút ánh nắng lấp lánh chiếu lên mũi ngài, hàng mi rậm khẽ rung động, đổ một vệt bóng mờ nhạt lên sống mũi.
Nàng vừa định tiến lên giúp ngài giã thuốc, đột nhiên cảm thấy một luồng khí sắc lạnh lướt qua mình. Tầm mắt ngài dừng lại trên mặt nàng, im lặng hơn cả lời nói, như đang cảnh báo: "Ngươi mà động đậy nữa, cẩn thận cái mạng."
"..."
Thấy vậy, nàng đành im lặng rụt bàn tay vừa vươn ra. Ánh mắt sắc lạnh kia lúc này mới biến mất.
Bất tri bất giác, ngày đã dần về tây, ánh mặt trời chìm xuống. Liễu Dung vẫn thong dong ngồi trên xe lăn, trong tay bưng một chén trà nhỏ chậm rãi uống.
“Cốc chủ, có muốn dùng cơm không?” Suy nghĩ hồi lâu, nàng vẫn thử hỏi một câu.
Liễu Dung tuy sinh ra đã có dung mạo cực tốt, nhưng thân thể lại cực kỳ gầy gò. Đừng nhìn áo choàng trên người ngài rộng, nhưng khi mặc lên người, gió thổi qua khiến áo bay phấp phới, tuy có nét đẹp của Tây Thi mắc bệnh, nhưng cũng để lộ thân hình gầy yếu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT