Mãi một lúc sau, Liễu Dung mới dời tầm mắt khỏi mặt nàng, nói bằng một giọng cực kỳ nhạt nhẽo: “Lần này bỏ qua, lần sau nếu còn có chuyện như vậy, ngươi sẽ không còn cơ hội gặp ta nữa.”
Nói rồi, Liễu Dung gật đầu với thị vệ bên cạnh, ra hiệu: “Đem giải dược cho ngươi uống đi.”
An Tình ho khan, một tay bóp chặt cổ họng, chỉ cảm thấy vừa ngứa vừa đau. Nàng ngẩng đầu nhìn ngài, lại phát hiện ngài đã dời tầm mắt đi chỗ khác, không thèm nhìn nàng nữa.
Người này… lại có thể tùy tiện dùng độc, còn nữa… ngài đã dùng độc lên nàng từ khi nào?
Nàng há môi cố sức hít thở không khí, một người bên cạnh đã nhanh chóng bước lên, đưa cho nàng một lọ thuốc nhỏ. Nàng ngước mắt liếc nhìn Liễu Dung, rồi lại chậm rãi rũ xuống.
“Ngươi làm vỡ vật quan trọng của Cốc chủ, bị phạt là điều đương nhiên. Cốc chủ ngày thường tính cách vốn như vậy, ngươi hẳn phải rõ.”
Người đó mở lọ thuốc, lấy ra một viên đưa đến miệng nàng. Nàng vừa ho khan, vừa miễn cưỡng nuốt thuốc xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT