Trở lại chuyện chính. Nghe cô nói, người đàn ông đối diện nheo mắt lại. Ánh mắt sâu thẳm dừng trên mặt cô, không nói gì, nhưng thần thái như đang hỏi: "Thế vẫn chưa đủ sao?"
Cô bỗng cười, đảo mắt qua khuôn mặt anh: "Cận tiên sinh có vẻ đã quá coi thường tôi rồi."
Cận Viêm vẫn im lặng, chỉ lướt nhìn tờ séc trên bàn một cách nhàn nhạt: "Chiều nay tôi có cuộc họp."
Ý anh là, mong cô hành động nhanh lên, đừng làm lỡ việc của anh.
"Vậy đêm hôm đó... Cận tiên sinh cảm thấy không thoải mái sao?" Cô đột ngột hỏi, nhíu mày như thể đang hỏi một điều gì đó kỳ quái.
Cận Viêm hiển nhiên ngẩn người, nhưng rất nhanh đã lấy lại vẻ bình thường. Trước câu hỏi của An Tình, anh im lặng chống đỡ.
Liếc nhìn anh, An Tình thấy buồn cười. Cô lười tiếp tục đôi co, nhanh chóng lấy tờ séc, cầm bút và viết lên đó. Khi cúi đầu, mái tóc dài buông xuống, để lộ chiếc cổ trắng nõn như ngọc. Lọn tóc khẽ lướt qua mặt bàn trơn nhẵn, tạo cảm giác nhột nhột trong lòng người nhìn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play