"Con sợ ta sao?"
Lúc này, Bùi Ngọc chỉ là một thiếu niên khoảng năm, sáu tuổi. Từ ánh mắt cậu, An Tình có thể nhìn thấy rõ sự đề phòng và sợ hãi. Cậu chỉ là một đứa trẻ bình thường trong thời loạn lạc.
Nơi đây là khu ổ chuột, nơi tập trung những đứa trẻ lang thang, không nơi nương tựa, cùng những người già, phụ nữ và trẻ em tan cửa nát nhà vì chiến tranh. Tiếng r*n rỉ than khóc vang khắp nơi, đặc biệt vào đêm khuya càng khiến lòng người thêm sợ hãi.
Nàng ngồi xổm xuống, gấu áo sạch sẽ chạm nhẹ vào nền đất dơ bẩn, cúi đầu nở một nụ cười hiền hậu nhìn cậu. Thiếu niên không nói gì, chỉ ngẩng đầu lướt nhìn nàng một cái rồi lại rũ mắt xuống, có vẻ không muốn bận tâm.
Nàng đưa tay, dùng ống tay áo lau đi gương mặt lấm lem của cậu. Nhưng bất ngờ, cậu đã vội né tránh. Đôi mắt đen láy chợt ngước lên, đầy vẻ đề phòng nhìn chằm chằm nàng, không nói một lời.
“Con chỉ có một mình thôi sao?” Nàng cố gắng làm dịu sự đề phòng trong lòng cậu, giả vờ vô tình hỏi. Nếu một người có tâm lý đề phòng mạnh mẽ, cách đơn giản nhất là dùng sự chân thành để phá vỡ bức tường lòng họ.
Thiếu niên vẫn không trả lời, chỉ im lặng cúi đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT