“Ta thích cô.”
Tức khắc, “Oanh!” một tiếng, La Phàm chỉ cảm thấy đại não như muốn bốc khói, tim đập như trống giục thình thịch thình thịch, thậm chí lớn đến mức chính hắn cũng có thể nghe rõ.
Giọng nói như bị thứ gì lấp kín, trong khoảnh khắc hắn há miệng mấy lần nhưng đều không nói nên lời. Rất lâu sau, hắn mới lại lên tiếng: “Ta… ta nhớ lần đầu tiên gặp cô là ở buổi xem mắt, khi đó mẹ ta… bà ấy cứ muốn ta đi.”
Ánh mắt hắn trở nên xa xăm, như đang hồi tưởng lại. “Lúc đó ta vừa mới chia tay bạn gái cũ chưa lâu, lần đầu tiên gặp cô theo bản năng liền cảm thấy cô thật độc ác… Cảm thấy đời này mình sẽ không bao giờ thích… một người phụ nữ như cô.”
Hắn ngừng lại, giọng nói khẽ khàng, như tự sự. “Ít nhất khi ấy ta đã nghĩ như vậy, nghĩ rằng mình sẽ không thích cô… Nhưng mà, lâu dần, sau khi dần quen thuộc với cô, khi ta thấy cô cùng hắn…” Nói đến đây, giọng hắn nhỏ dần.
“Luôn đồng thời xuất hiện ở các sự kiện, sau đó ta liền cảm thấy đặc biệt tức giận, lại rất đau khổ… Thật sự rất đau khổ, chính ta cũng không nói rõ là cảm giác gì, nhưng mà, ta không muốn thấy cô ở bên người khác, ta không biết… điều này có tính là thích không…”
Đây… đây có được coi là lời tỏ tình không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT